trôi qua vội vã nhưng trong anh chẳng có gì.
Những lo lắng trong anh, cứ lớn lên từng phút, cứ
lớn theo từng giờ khi anh phải cắp sách đi thi.
Những suy nghĩ trong anh giờ đang chia làm 2.
Một nửa trong anh từng nghĩ anh sẽ “qua như mọi lần”. Nhưng nếu lỡ 1
ngày, anh die 1, 2 môn, anh sẽ thế nào đây, anh
sống thế nào đây...
Đừng để cho anh phải die, phải thi lại 1 môn nữa. Dù là tưởng tượng
thôi nhưng anh cũng thấy ghê rồi. Đừng nói chi em ơi, vào thi không
được nói. Chỉ cần chìa bài ra cho anh cũng được rồi...
Nhiều khi anh từng mơ, ngồi 1 mình cười ngẩn
ngơ. Chúng ta sẽ được thấy đề bài của ngày mai. Có khó không em
ơi, nếu giấc mơ này xa xôi, thì anh xin được giữ
giấc mơ đó, ở trong suy nghĩ anh mà thồiiiiiii.....